Khi Thành Tích Trở Thành Gánh Nặng Tâm Lý
Vietnam Parents World 19 tháng 05,2025
Trong xã hội hiện đại, giáo dục ngày càng trở thành một lĩnh vực đầu tư lớn – không chỉ về thời gian, tiền bạc mà còn về cảm xúc và kỳ vọng. Tuy nhiên, khi môi trường học đường không còn là nơi nuôi dưỡng sự phát triển toàn diện mà trở thành chiến trường thành tích, học sinh và sinh viên có thể rơi vào trạng thái căng thẳng kéo dài, lo âu, thậm chí là trầm cảm. Áp lực học đường là một vấn đề cần được nhìn nhận nghiêm túc từ cả gia đình, nhà trường và xã hội.
Á
p lực học đường không đơn thuần là cảm giác lo lắng trước một kỳ thi. Đó là trạng thái căng thẳng tâm lý kéo dài do phải đối mặt với kỳ vọng về thành tích học tập, cạnh tranh thứ hạng, kỳ vọng từ cha mẹ, giáo viên, bạn bè và đặc biệt là sự so sánh không ngừng giữa bản thân với người khác. Khi những kỳ vọng này vượt quá khả năng chịu đựng và không được giải tỏa đúng cách, nó có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần và thể chất của học sinh.Áp lực học đường có thể bộc lộ qua nhiều dạng biểu hiện, từ những dấu hiệu rõ ràng đến những thay đổi âm thầm khó nhận biết. Một số học sinh trải qua căng thẳng kéo dài với các triệu chứng như mất ngủ, chán ăn, dễ cáu gắt hoặc có xu hướng thu mình, tránh giao tiếp. Trước các bài kiểm tra, dù đã ôn tập kỹ càng, các em vẫn cảm thấy bất an, lo sợ thất bại hoặc không đạt được kỳ vọng từ bản thân và người lớn. Cảm giác tự ti cũng thường xuất hiện khi học sinh so sánh mình với bạn bè, cảm thấy mình “không đủ giỏi”, từ đó dần đánh mất động lực học tập. Trong một số trường hợp nghiêm trọng hơn, các dấu hiệu của trầm cảm có thể âm thầm xuất hiện – các em mất hứng thú với những điều từng yêu thích, cảm thấy vô vọng hoặc có hành vi tự làm tổn thương bản thân.
Trong một buổi trị liệu, một nữ sinh lớp 12 từng chia sẻ: “Em không còn biết mình học để làm gì nữa. Em học chỉ để không làm bố mẹ thất vọng, nhưng càng học em càng thấy kiệt sức.” Đây là một lời cảnh tỉnh cho cả người lớn: rằng việc “ép học” đôi khi không khác gì ép một mầm non phải lớn trong bóng tối.

ÁP LỰC PHỔ BIẾN ĐỐI VỚI HỌC SINH HIỆN NAY
Kỳ vọng từ cha mẹ là một trong những yếu tố hàng đầu. Nhiều phụ huynh mong muốn con đạt điểm cao, thi đậu vào các trường danh tiếng hoặc giành học bổng. Khi con không đáp ứng được những mong đợi này, họ có thể tỏ ra thất vọng, trách móc hoặc mang con ra so sánh với người khác, vô tình làm tổn thương lòng tự trọng và cảm giác được yêu thương của con.
Hệ thống giáo dục chú trọng thành tích cũng góp phần tạo nên áp lực. Với chương trình học nặng, các kỳ thi dày đặc và mức độ cạnh tranh cao, học sinh thường rơi vào trạng thái phải không ngừng “chạy đua” để không bị tụt lại phía sau.
Áp lực từ bạn bè và mạng xã hội ngày càng rõ nét trong môi trường học đường hiện đại. Khi điểm số hay thành tích được chia sẻ công khai, học sinh rất dễ bị cuốn vào sự so sánh và cảm thấy mình kém cỏi nếu không bằng bạn bè xung quanh.
Bên cạnh đó, việc thiếu kỹ năng quản lý cảm xúc và thời gian cũng khiến nhiều học sinh trở nên quá tải. Không biết cách tổ chức việc học hiệu quả khiến các em dễ rơi vào tình trạng chồng chất bài vở, cảm thấy mất kiểm soát và bất lực trong chính hành trình học tập của mình.

Áp lực học đường kéo dài không chỉ ảnh hưởng đến kết quả học tập mà còn gây ra nhiều hệ lụy nghiêm trọng. Về sức khỏe tinh thần, học sinh có thể gặp phải trầm cảm, rối loạn lo âu hoặc rối loạn ăn uống do căng thẳng kéo dài. Khi quá tập trung vào điểm số, các em dễ đánh mất sự tự tin, khả năng sáng tạo và bỏ lỡ cơ hội khám phá sở thích cá nhân.
Mối quan hệ trong gia đình cũng bị ảnh hưởng khi học sinh thu mình, ngại chia sẻ, khiến cha mẹ khó nắm bắt tâm lý con. Ở một số trường hợp, áp lực nặng nề dẫn đến hành vi tiêu cực như trốn học, bỏ học hay bỏ nhà. Đây là lời cảnh tỉnh cho người lớn về việc cần quan tâm đúng mức đến sức khỏe tinh thần và cảm xúc của trẻ, chứ không chỉ nhìn vào thành tích.

Việc đồng hành và hỗ trợ tinh thần cho học sinh là điều thiết yếu. Dưới đây là gợi ý từ góc nhìn của một nhà trị liệu:
CHA MẸ CẦN ĐIỀU CHỈNH KỲ VỌNG
Thay vì tập trung vào kết quả, hãy chú trọng vào quá trình: Con bạn có cố gắng không? Có yêu thích lĩnh vực nào đặc biệt không? Hãy khen ngợi sự nỗ lực thay vì chỉ khen điểm số. Và quan trọng nhất, hãy tạo một không gian an toàn để con có thể chia sẻ mọi điều, kể cả thất bại.
NHÀ TRƯỜNG CẦN XÂY DỰNG MÔI TRƯỜNG HỌC TẬP NHÂN VĂN HƠN
Học sinh không phải là những cỗ máy thi cử. Một môi trường học tích cực là nơi học sinh được khuyến khích khám phá bản thân, được sai, được sửa, và được phát triển theo nhịp riêng của mình. Giáo viên nên được tập huấn kỹ năng nhận diện học sinh có dấu hiệu khủng hoảng tâm lý để hỗ trợ kịp thời.
HỌC SINH CẦN ĐƯỢC TRANG BỊ KỸ NĂNG CẢM XÚC – XÃ HỘI
Tự nhận diện cảm xúc, biết cách nghỉ ngơi đúng lúc, kỹ năng quản lý thời gian, cách đặt mục tiêu vừa sức, tất cả những điều này nên được đưa vào chương trình học hoặc hoạt động ngoại khóa. Một học sinh giỏi không chỉ là người biết làm bài thi, mà còn là người hiểu được chính mình.
TRỊ LIỆU TÂM LÝ – GIẢI PHÁP CAN THIỆP CẦN THIẾT
Trong những trường hợp học sinh có biểu hiện trầm cảm, mất ngủ kéo dài, suy nghĩ tiêu cực, hoặc hành vi tự hại, cần được can thiệp bởi chuyên gia tâm lý. Việc đi gặp chuyên gia không phải là điều “đáng xấu hổ”, mà là bước đầu tiên trong hành trình tự chữa lành.
Giáo dục là hành trình dài hơi, không phải cuộc đua nước rút. Mỗi học sinh là một thế giới riêng, với nhịp phát triển riêng và nhu cầu cảm xúc riêng. Khi thành tích trở thành thước đo duy nhất, chúng ta có nguy cơ đánh mất điều quý giá nhất trong giáo dục: sự phát triển lành mạnh và hạnh phúc của con người.

Là người lớn, chúng ta có trách nhiệm không tạo thêm áp lực, mà trở thành chốn an toàn để học sinh có thể trở về, được thấu hiểu và được là chính mình. Áp lực học đường không thể xóa bỏ hoàn toàn, nhưng có thể được giảm thiểu nếu chúng ta chọn cách giáo dục bằng sự cảm thông, lắng nghe và lòng tin.